Cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Anh Marcus Rashford từng nhận được giải thưởng MBE. Anh hiện đang chơi ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Premier League Manchester United và đội tuyển quốc gia Anh. Rashford đã theo học Chứng chỉ Thể thao Quốc gia của Hội đồng Giáo dục Công nghệ và Kinh doanh (BTEC) tại Trường Ashton-on-Mersey. Đây là ngôi trường mà United hay gửi gắm các cầu thủ học viện. Rashford bắt đầu chơi bóng từ năm 5 tuổi cho Fletcher Moss Rangers. Năm 7 tuổi, anh gia nhập hệ thống học viện của Manchester United, bất chấp sự quan tâm của Everton và Liverpool. The Guardian đã gọi anh ấy là hạt giống của Man United trong lứa thế hệ trẻ năm 2014.
Tiền đạo người Anh thừa nhận làm chưa tốt ở mùa giải năm nay
Ở tuổi 11, Marcus Rashford trở thành cầu thủ trẻ nhất từng được chọn vào chương trình học bổng cho Học sinh Manchester United. Chương trình thường dành cho các cầu thủ từ 12 tuổi trở lên. Trong mùa giải 2013–14, chân sút được huấn luyện với đội một của United lần đầu tiên khi mới 16 tuổi dưới sự quản lý của David Moyes. Tuy vậy, trong 3 trận vòng bảng Euro 2021 vừa qua, Rashford đều phải ngồi dự bị ở ĐT Anh. Tiền đạo này thừa nhận anh không có phong độ tốt nhất vì liên tục vật lộn với chấn thương.
Marcus Rashford được HLV Southgate thay vào sân ở cuối hiệp phụ thứ 2 để đá penalty. Tuy nhiên, ngôi sao của Man United đã đưa bóng đi trúng cột dọc đầy tiếc nuối. Jadon Sancho và Bukayo Saka sau đó cũng đá hỏng khiến đội tuyển Anh đành nhận thất bại chung cuộc với tỉ số 3-2 trên chấm penalty. Sau đó chứng kiến Italia đăng quang Euro ngay trên sân nhà.
Sau trận đấu, Rashford, Sancho và Saka đã phải chịu những lời lẽ sỉ nhục và phân biệt chủng tộc trên mạng xã hội. Trong khi đó, một bức tranh tường của Rashford ở thành phố Manchester còn bị vẽ bậy lên mặt. Tuy vậy, nhiều người đã che những vết sơn chửi bới đó lại và dán nhiều giấy, quốc kỳ. Sau đó để lại những lời lẽ yêu thương trên bức tranh.
Marcus Rashford cũng đã chính thức gửi tâm thư xin lỗi toàn thể NHM vì không thể ghi bàn từ chấm penalty. Rashford cũng cảm ơn các CĐV vì những sự ủng hộ mà anh nhận được trong 24 giờ đau đớn vừa qua.
Bức thư do chính tay Rashford viết để gửi tới NHM
“Tôi còn không biết phải bắt đầu từ đâu và tôi cũng không biết chuyển cảm giác bây giờ của tôi thành lời thế nào. Tôi đã có một mùa giải khó khăn. Bất kỳ ai cũng có thể thấy điều đó. Và có lẽ tôi bước vào trận chung kết đó mà không có được sự tự tin.
Tôi luôn tự trấn an bản thân khi đá một quả penalty. Nhưng tôi cảm thấy điều gì đó không ổn. Trong tình huống chạy đà, tôi chạy lâu hơn một chút nhưng kết quả lại không như mong muốn. Tôi có cảm giác như mình đã làm các đồng đội thất vọng. Tôi cảm thấy mình đã làm tất cả mọi người thất vọng.
Một quả penalty là tất cả những gì tôi được đòi hỏi cống hiến cho đội. Tôi có thể ghi bàn từ penalty cả khi ngủ nhưng tại sao lại không phải là tình huống đó? Suy nghĩ đó cứ luẩn quẩn trong đầu từ khi tôi đá quả bóng. Có lẽ không một lời nào có thể diễn tả cảm giác đó.
Chung kết. 55 năm. 1 quả penalty. Lịch sử. Tất cả những gì tôi có thể nói là xin lỗi. Tôi ước mọi thứ diễn ra khác đi. Dù vậy, tôi muốn mọi người ghi nhận các đồng đội của tôi. Đây là một trong những giải đấu thành công nhất tôi đã trải qua và mọi người đều có cống hiến trong đó. Tình anh em đã được xây dựng và nó khó bị phá vỡ. Thành công của các bạn là thành công của tôi. Thất bại của các bạn cũng là của tôi.”
Có lẽ chúng ta nên dành nhiều tình cảm hơn cho anh chàng này
“Tôi đã quen với việc đọc những thứ viết về tôi. Đó có thể là màu da của tôi, nơi tôi lớn lên hay gần đây là cách tôi dành thời gian ngoài sân cỏ. Tôi có thể chấp nhận những lời chỉ trích về những màn trình diễn của tôi. Quả penalty của tôi không đủ tốt, đáng lẽ nó phải vào lưới. Nhưng tôi sẽ không bao giờ xin lỗi vì tôi là chính mình hay vì những lời lẽ nhắm vào gốc gác của tôi.
Tôi không thể nào tự hào hơn khi mặc chiếc áo tam sư và thấy gia đình cổ vũ tôi trên khán đài với hàng chục ngàn người. Tôi đã mơ về những ngày như thế này.
Những thông điệp mà tôi nhận được hôm nay là rất tích cực và nhìn thấy những phản ứng ở Withington (nơi bức tranh tường được vẽ) khiến tôi gần phát khóc. Cộng đồng nơi luôn giang tay che chở tôi một lần nữa lại ôm tôi vào lòng.
Tôi là Marcus Rashford, 23 tuổi, một người đàn ông da đen tới từ Withington và Wythenshawe, Nam Manchester. Nếu tôi không còn gì khác, ít ra tôi có những thứ đó. Cảm ơn vì những thông điệp tốt đẹp của các bạn. Tôi sẽ trở lại mạnh mẽ hơn. Chúng ta sẽ trở lại mạnh mẽ hơn”.