Cách xử lý đơn giản đối với chấn thương phần mềm khi chơi bóng bàn

Mặc dù trong luyện tập và thi đấu thể thao không thể tránh khỏi những va chạm tổn thương cơ thể cho vận động viên. Tuy nhiên, những vấn đề gặp phải cũng rất đa dạng và có nhiều mức độ nặng nhẹ khác nhau. Trong số đó những chấn thương phần mềm sẽ đáng lo ngại và nghiêm trọng hơn phần cứng. Vì thời gian và khả năng phục hồi của loại chấn thương này sẽ khó khăn hơn so với những va đập ngoài da chóng lành. Vậy nên, khi thi đấu bóng bàn cần phải chú ý và biết cách xử lý sơ cứu nhanh các chấn thương đó để không gây hậu quả khó lường. Trong bài viết dưới đây sẽ hướng dẫn bạn một vài phương pháp xử lý khi gặp loại chấn thương này nhé!

Nguy cơ chấn thương phần mền trong bóng bàn

Chấn thương là điều không thể tránh khỏi trong tập luyện và thi đấu thể thao. Vấn đề là bạn cần có hiểu biết để xử trí đúng ngay từ lúc đầu. Nhằm giúp chấn thương hồi phục tốt, tránh xử trí theo chủ quan hoặc theo chủ nghĩa kinh nghiệm. Có thể làm chấn thương trở nên trầm trọng hơn hoặc sẽ trở thành mãn tính khó điều trị, khó phục hồi, làm giảm đời sống thể thao của vận động viên.

Chấn thương khi chơi bóng bàn
Chấn thương là điều không thể tránh khỏi trong tập luyện và thi đấu thể thao

Chấn thương khi chơi bóng bàn là điều khó tránh khỏi trong tập luyện và thi đấu. Tuy nhiên, điều quan trọng là hiểu các loại chấn thương ngay từ đầu để tránh tình trạng làm chấn thương trở nên trầm trọng hoặc trở thành mãn tính khó điều trị là vô cùng quan trọng đối với tất cả các vận động viên. Vậy, những chấn thương phần mềm nào thường gặp khi chơi bóng bàn? Cách xử lý ra sao?

Ảnh hưởng của chấn thương phần mềm

Chấn thương mô mềm: gân – cơ – dây chằng với nhiều mức độ khác nhau. Nguyên nhân có thể do va chạm, ngã hoặc bị kéo căng quá mức – vặn xoắn. Co rút đột ngột với nhiều mức độ khác nhau như giãn – rách – đứt – đụng dập… Thông thường, tổn thương dây chằng, gân, cơ được chia làm 3 cấp độ. Độ I: Dây chằng (gân, cơ) bị kéo giãn, số lượng bó sợi bị rách 25% với các triệu chứng sưng đau nhẹ, không giới hạn vận động cơ – khớp, nhưng đau tăng lên khi ấn vào vùng tổn thương.

Độ II dây chằng (gân, cơ) bị rách từ 25% đến 75% số sợi biểu hiện sưng bầm tại chỗ, đau nhiều. Giới hạn một phần vận động của cơ, mất vững một phần của khớp. Độ III đứt hoàn toàn số sợi cơ hay dây chằng. Mất liên tục của cơ có thể cảm thấy khi sờ dưới da, khớp sưng nhiều, mất vững và có thể bị trật khớp.

Phương pháp xử lý các loại chấn thương

Chườm lạnh bằng nước đá

Chườm lạnh
Chườm lạnh được thực hiện trong 24-72 giờ đầu sau chấn thương

Có thể chườm lạnh giúp giảm chảy máu, giảm sưng, giảm đau, giảm viêm, thời gian từ 10-15 phút. Lưu ý không nên chườm quá lâu có thể gây phỏng lạnh.

Phương pháp:

+ Sử dụng đá nhuyễn hoặc nước đá trong túi nylon. Bọc khăn vải ướt bên ngoài, chườm lên vùng tổn thương.

+ Chườm lạnh được thực hiện trong 24-72 giờ đầu sau chấn thương.

+ Thời gian chườm là 10-15 phút, rồi nghỉ 30-45 phút, có thể lặp lại nhiều lần trong ngày.

Sử dụng băng ép

Ngay sau khi chấn thương, có thể bất động tạm thời chi bị chấn thương từ 24 – 72 giờ với nẹp. Mục đích băng ép là làm giảm sưng. Có thể thực hiện cùng lúc với chườm lạnh hoặc khi không có chườm lạnh.

Phương pháp:

+ Sử dụng băng thun quấn từ dưới vùng bị tổn thương khoảng 5 – 10 cm quấn lên trên vùng tổn thương. Và qua khỏi vùng tổn thương.

Sử dụng băng thun
Sử dụng băng thun quấn từ dưới vùng bị tổn thương

+ Những vòng đầu quấn hơi chặt sau đó lỏng dần. Sau quấn phải kiểm tra xem có có chèn ép mạch máu thần kinh (quấn quá chặt) hay không.

Kê cao chân sẽ tốt hơn

Mục đích kê cao chi chấn thương giúp máu trở về tim tốt hơn. Nó giúp làm giảm sưng và viêm, đặc biệt đối với chi dưới. Có thể nằm kê cao chân 10 – 15cm trong 24 – 72 giờ đầu.

Lưu ý: Trong 48 giờ đầu không được chườm nóng, xoa bóp các loại dầu nóng, kéo nắn chi hay vùng bị tổn thương. Vì dễ làm tổn thương dập – rách – đứt – tăng lên. Chảy máu và sưng nề nhiều hơn. Hiện tượng viêm tăng lên và kéo dài làm mô bị tổn thương lâu lành hoặc lành với sẹo xấu.

Đặc biệt đối với dây chằng, nếu xoa bóp với các loại dầu có thể kích thích hình thành các mô sợi (Fibro) thế cho các sợi collagen dẫn đến giảm tính đàn hồi, chắc của dây chằng. Sau khi lành dây chằng trở nên yếu và dễ bị tổn thương lại.

Ngoài các phương pháp trên có thể dùng thuốc giảm đau thông thường để trợ giúp. Trường hợp sau 24 – 72 giờ tổn thương không giảm nhiều, hoặc tổn thương ban đầu trầm trọng hơn cần đến bệnh viện để thăm khám, điều trị.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *